Chiếc xe đuổi theo vệt hoàng hôn thoáng qua, lái vào màn đêm đang dần thắp sáng những vì sao.
Lộ trình gần 40 phút, Vu Thời Thiên cảm thấy không thể lúc nào cũng tán gẫu, thành thử sau khi lái vào cao tốc, anh kết nối âm nhạc trên di động.
Ai dè khúc nhạc dạo vừa vang lên, đứa nhỏ kế bên đã ngạc nhiên: “《Tán thưởng》của Danny kìa!”
Danny Chan là tên tiếng Anh của ca sĩ Trần Bách Cường
“Ể, em cũng biết bài nhạc xưa này à?” Vu Thời Thiên sững ra, bài này nhắm cũng phải hơn Tô Đồng hai chục tuổi.
“Em hay nghe nhạc xưa lắm. Em lưu nhiều ơi là nhiều bài của Trần Bách Cường, 《Đợi》nè,《Gợn Sóng》nè, 《Một Đời Cầu Mong Gì》… đều hay, thầy Vu cũng thích nghe nhạc cũ ạ?”
“Cũ mới đều nghe, tôi không kén, hợp tai là được.”
Vu Thời Thiên tăng tốc lên 110 mã lực, theo đó tiếp lời: “Có điều tôi cũng có nghe hai ba bài của Trần Bách Cường, nhưng ít hơn em, còn bài nào em thấy hay không?”
码: yard, đơn vị đo lường kiểu Anh, Mỹ, 1 mã xấp xỉ 0.9144 mét
“À, có một bài, hơi kém nổi nhưng em thích lắm, tên là 《Tạm biệt cún yêu》, thầy nghe qua chưa?”
Vu Thời Thiên lắc đầu, dùng tay phải rờ lấy điện thoại vứt trong hộp kê tay, để lên vô-lăng quét mặt giải khoá, đưa cho Tô Đồng: “Em tìm xem, phát lên nghe thử.”
Tô Đồng gắng sức giấu đi nhịp tim rộn ràng mất kiểm soát, hai tay vội cầm máy, tiện thể nhìn lướt qua Vu Thời Thiên.
Đường cao tốc thưa đèn, chỉ có ánh đèn ô tô nhấp nháy qua làn đường chéo đối diện. Ánh sáng trượt từ sóng mũi cao thẳng xuống gốc râu mang cảm giác sa sút nơi cằm, cuối cùng mất hút tại trái cổ với đường cong rõ rệt.
Adam’s apple*.
Cô từng đọc thấy trong một cuốn tiểu thuyết, những ngỡ nó có nghĩa là “Trái táo của Adam” trước khi đọc tới chú thích, mãi về cuối mới hay nó chỉ yết hầu của đàn ông.
Cô vứt đi mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, tìm bài hát trong phần mềm. Chẳng bao lâu, giai điệu theo phong cách disco cổ điển thập niên 80 tràn ra khỏi dàn âm thanh nổi, đây là tác phẩm nam nữ song ca hiếm hoi của Trần Bách Cường.
“Đây là bài do Trần Bách Cường và Lâm San San song ca, thầy Vu biết không? Hồi trung học Lâm San San đã ngưỡng mộ Trần Bách Cường, cô ấy còn cố ý nhảy đến bên Trần Bách Cường trong buổi khiêu vũ của trường hòng thu hút sự chú ý của anh ấy… Sau đó không ai ngờ, Trần Bách Cường viết một bài cho cô ấy luôn, bài đó tên 《Dự báo tình yêu》! Về sau còn được hát chung với anh ấy nữa cơ…”
Vu Thời Thiên tự nhận mình có nhiều cái nết quái gở, chẳng hạn như khi lái xe không thích có ai luyên thuyên kế bên.
Những cô bồ trước đây của anh đều theo tuýp lạnh lùng, bao gồm Thư Mạn cũng không phải kiểu người năng nói, đa số họ lên xe hoặc là lướt di động hoặc tự sướng, hiếm ai lắm lời như cô nhóc này.
Đã lâu anh không chở người khác giới, ngày xưa anh ưa yên tĩnh lái xe, nhưng hình như chính anh chẳng mấy chán ghét khung cảnh có chú chim sẻ theo xuân sà vào xe thế này.
Một tay Vu Thời Thiên rời lái, chống cùi chỏ lên cửa xe, khóe miệng thoáng nhếch: “Em có chút xíu mà sao biết nhiều ghê…”
“Thầy Vu,”
Tô Đồng ngắt lời anh: “Lên cao tốc phải lái bằng hai tay”
“Yên tâm, tôi là tài xế mình đầy kinh nghiệm đấy.” Anh cười, không đổi động tác.
Lái xe bằng một tay là thói quen cũ của anh, vả lại, hiện anh đang duy trì khoảng cách nhất định với xe trước và sau.
“Em biết, nhưng, mẹ em cũng là tài xế già dặn đấy thôi, thời gian lái cũng chẳng kém thầy.”
Người con gái chợt đổi giọng nghiêm túc khiến Vu Thời Thiên giật mình.
Từng luồng sáng vút qua, Vu Thời Thiên thoáng nhìn thấy cô gái siết chặt điện thoại, màn hình trở tối, nên anh không nhìn thấy liệu đầu ngón tay cô nhóc đã trắng bệch chăng.
“Ừm, em nói đúng, tại tôi cạn nghĩ.”
Vu Thời Thiên thu tay trái từ cửa xe về, hai tay nắm chặt tay lái, sống lưng cũng thẳng hơn.
“…Xin lỗi, là em nhiều lời.”
Tô Đồng ảo não, hơi cúi đầu.
Vu Thời Thiên thoáng nhìn cô, bụng ngón tay phải khẽ vuốt vô lăng: “Không đâu.”
Trong khoảng thời gian ngắn, chỉ còn tiếng nhạc vẳng trong khoang xe.
「…Nhìn vào anh, với tình yêu trong mắt, giờ nhớ lại tình cảm xưa…」
“Hay em bật cái bài gì mới nói, tình yêu cái gì ấy?”
“Dự báo tình yêu?”
“Ừa, bỏ nó vào danh sách phát luôn đi.”
Vừa rồi màn hình điện thoại tắt, Tô Đồng dợm giao lại để anh mở khóa, nhưng nhớ ra một phút trước chính mình yêu cầu thầy Vu phải lái bằng hai tay, di động tắc giữa không trung.
Vu Thời Thiên nói: “Em trực tiếp mở khoá luôn đi, mật khẩu là 841021.”
Di động không có thứ gì đáng xấu hổ, và bằng trực giác, anh tin cô nhóc sẽ không bấm bừa.
“Ấy, là ngày sinh của thầy kìa.”
Tô Đồng mở khóa, lẩm bẩm.
Vu Thời Thiên nghe thế, chợt quay đầu nhìn cô, nhưng mau chóng dời mắt nhìn con đường phía trước.
Đèn pha chiếu ra trước một tấc, chợt nhiên Vu Thời Thiên cảm thấy nó sao mà chói mắt, mọi thứ dường như sáng lên mấy độ.
「…Thần tình yêu cũng có nỗi sầu, hỏi anh có hay…」
“Tô Đồng, tôi hỏi em chuyện này.”
“Vâng, thầy nói đi.”
「…Tình yêu là thường tự tình bên hiên cửa sổ, hận người không biết…」
Tô Đồng thấy Vu Thời Thiên không ư hử, ngoái đầu nhìn anh: “Thầy Vu?”
Vu Thời Thiên chú ý tới ánh mắt của cô, anh không quay đầu, nhưng không gian khoang xe có bây lớn, dẫu có tránh có né thì đôi mắt đen láy như động vật nhỏ kia vẫn tiến vào khoé mắt anh.
Thầm thở dài trong lòng, quả là chết dở, có lẽ anh biết rồi.
Vu Thời Thiên cảm thấy hình như mình đã hé trộm một góc tâm sự thiếu nữ, từ miếng kẹo đen bọc vỏ đỏ hôm lễ viếng, đến WeChat không biết đã thêm bạn từ khi nào, cùng với những lời vừa thốt, lần lượt từng cái một nhắc nhở anh rằng, đứa nhỏ này thầm để ý mình.
Nhưng thứ nhất, Tô Đồng không thể hiện rõ bất kì điều gì, thứ hai, bọn họ thậm chí còn chưa tới mức bạn bè.
Xét cho cùng, Tô Đồng chỉ có thể xem như con gái của bạn cũ, chín năm trước, hình như anh còn nghe Tô Đồng gọi mình là “Chú”.
Song, giờ bắt anh trực tiếp vạch ranh giới cự tuyệt Tô Đồng đến cùng thì anh chẳng tài nào nên lời.
Vốn dĩ anh đã quyết định hai bữa này sẽ dẫn Tô Đồng thăm thú phố cổ, vừa làm hướng dẫn viên du lịch vừa làm tài xế, đồng thời tận trách hết lễ nghi chủ nhà.
Thế này không ổn, anh phải giữ khoảng cách mới được.
“…Ờ, tôi định hỏi em…”
Tô Đồng gật gù.
Vu Thời Thiên cắn chặt răng, cuối cùng hé miệng.
“Em… Tí nữa tối muốn ăn gì?”
Tác giả xàm xí:
1, Adam’s apple, có nguồn gốc từ 《Sáng Thế Ký – Kinh Thánh Cựu ước》. Theo đó, khi tổ tiên loài người là Adam trộm ăn trái cấm tại Vườn Địa Đàng, bất cẩn mắc miếng trái cây ngang cuống họng, không thể nhổ ra, để lại chỗ u, sau này nó chỉ “Yết hầu của đàn ông”.
2, Lời bài hát thứ hai từ《 Dự báo tình yêu 》của @ Lâm San San, phát hành năm 1984.
Tính hỏi mà sao không hỏi vậy anh.
ThíchThích
Ủa zị rồi là giữ khoảng cách dữ chưa?😌
ThíchThích
Chú đừng có mà phũ con nhà người ta nha, phũ rồi sau này hối hận nha
ThíchThích
Từ chối thì end truyện anh ơi =))
ThíchThích
ông anh trước còn được chị gọi là ‘ chú ‘ , nhanh vậy mà anh đã cùng lứa với hội đồ cổ rồi
ThíchThích
Vẫn là cứ bị lộ rồi 🫣. Mà phản ứng của thầy Vu mắc cười quá đi =))))))
ThíchThích
tới luôn tới luôn, yêu thầm đau khổ quá. Tự nhủ mạnh mẽ mà không được.
ThíchThích
Cảm giác của Đồng Đồng mình hiểu nè, có vài thứ liên quan đến người thương lúc nào cũng khắc sâu trong đầu, vô tình nói ra là điều dễ hiểu. Ôi yêu thầm…
ThíchThích
Không biết ai thịt ai đây 😚
ThíchThích
Chị bé là thiếu nữ hoài xuân mà sao giấu nổi chú già chớ
ThíchThích
Đúng anh chú già có khác nhìn phát là biết ngay 😅
ThíchThích
Đợi ngày anh già bị vả mặt bốp bốp
ThíchThích
gặp tình yêu thì già hay trẻ cũng phải xiêu thui hihi
ThíchThích
Dấu không được cảm xúc luôn . N9 kinh nghiệm đầy người…
ThíchThích
Kiểu từ chối tình cảm của mấy ông chú già ngộ ha 😏😏
ThíchThích
Dự báo tình yêu. ỏ. Vũ trụ gửi tín hiệu cho thầy Vu rùi đó. Này thì giữ khoảng cách này. Chạy đâu cho thoát em bé dễ thương kia
ThíchThích
Có một câu thế này “Tình yêu dẫu không nói thành lời nhưng vẫn thể hiện qua ánh mắt”, đại khái thì đây chỉ là ý thôi chứ câu gốc thì hay hơn. Thế nên thầy Vu đã rõ lòng bé Đồng, thầy bảo giữ khoảng cách mà câu sau nó không có vậy😌
ThíchĐã thích bởi 1 người
Tui chờ ngày thầy Vu bị conditinhyeu quật nha
ThíchThích
Cái cô bé này lộ liễu quá r tr ơi :)))
ThíchThích
Anh già quả nhiên kinh nghiệm đầy mình, bén dễ sợ chưa gì đã nhận ra tâm tình thiếu nữ của em nó rồi:))) mạch truyện nhanh ghê, mình thích:)))
ThíchThích
Tưởng con đĩ ty còn lâu mới xuất hiện, ai ngờ đã hint tứ tung thế này
ThíchThích
Mình hay ấn tượng, để ý yết hầu của đàn ông (tất nhiên chỉ nhìn trộm thôi ạ ☺️). Mới 20,5 tuổi đầu thôi nhưng mình hay bị thu hút bởi kiểu đàn ông trải đời như anh già nhà ta vậy, hmm kiểu hấp dẫn của người trưởng thành vậy đó kkk 😜
ThíchThích
Thầy Vu đúng kiểu người trải đời =)))) Chưa gì đã lờ mờ đoán ra đc tình ý của ngta rồi =)))) Hy vọng thầy ko nỡ từ chối ngta :3
ThíchThích
Ụa mới nói giữ khoảng cách vạch ranh giới mà sau đó hỏi muốn ăn gì rồi là sao ta :))
ThíchThích
Mới đọc mấy chương đầu mà đã dãy đành đạch rồi. Thế mấy chương sau biết phải làm thao. Nghe nói về sau nhiều h lắm :3
ThíchThích
Haizzz bé Tô chưa gì bị phát hiện ra tâm tư rồi nhưng ko sao trốn cucng ko thoát bé đâu anh Vu à
ThíchThích
Na9 tinh tế thật, nhìn phát nhận ra luôn
ThíchThích
Ủa tính ra anh trai này cũng nhạy ghê chứ mà mới nói giữ khoảng cách với con người ta xong đã hỏi đi ăn tối đâu rồi :))
ThíchThích
Kinh nghiệm tình trường đầy mình như anh thì không thể nào không biết, nhưng mà có người thế nào rồi cũng sẽ tình nguyện sập bẫy kkk.
ThíchThích
Nghe a nhà hỏi câu cuối mà mình buồn cười. Tưởng a quyết tâm thế nào :)))
ThíchThích
😝 tâm tư nhẹ nhàng mà làm mình dzãy đành đạch bồm bồm chát chát nãy h lum á =)))) hong ấy cũng tội ông chú già này phải lo trước nghĩ sau tẩm ngầm tầm ngầm hong biết làm sao cho đặng cũng tội nghiệp =))))) bé Đồng dồn ổng lẹ lên chứ chưa ai làm zì mà ổng tự bấn nhấn lên rồi =)))) đàn ông cũng nhiều lúc tâm hồn hường huệ lắm =))))
ThíchThích
Haha mình thích mấy cái cảm giác giẫy giụa kiểu này lắm. Biết là mình muốn gì nhưng tiến một bước thì không đành mà lùi một bước thì không nỡ á 🥲
ThíchThích
ối giời chưa chi mà lộ hết ròi haizzz
ThíchThích
Một nghệ thuật gia, một lãng từ tình trường, nhìn phát biết ngay tâm tự chị bé. Nhưng mà biết thì biết chứ có làm đc gì đâu 😁
ThíchThích
Con gái hay con trai thì dùng cảm giác đều đúng nhỉ, kiểu dù vài hành động nhỏ là phát hiện ra là người ta có ý với mình hay không ấy. Thôi thì thuận theo ý trời nha anh già ơi =)))
ThíchThích
Ai cho mà tránh =))))))
ThíchThích
Chết dở bị phát hiện rùi😖
ThíchThích
Chú dày dặn kinh nghiệm quá. Mới tiếp xúc có tí mà đã phát hiện ra tình cảm của Đồng rồi
ThíchThích
Chết dở anh nhà bị trộm ❤️, giọng điệu truyện cứ làm mình nghĩ đến bài hát “Ông bà anh” cơ
ThíchThích
Để xem chú già giữ khoảng cách được bao lâu =)))
ThíchThích
Với một người kinh nghiệm tình trường như chú già thì nháy mắt đã nhận ra chút tâm tư nhỏ của cô bé rồi.
ThíchThích
Đúng là ông chú già đời =))) nhìn phát là biết tâm tư của cô bé nhma né ngta vừa vừa thôi anh ơi, sau này có quay xe coi chừng ngta không chịu í
ThíchThích
Anh nhận ra tình cảm của chị nhanh quá, đúng là người làm nghệ thuật thường tinh tế quá mà.
ThíchThích
Đúng là tâm tư của nhà nghệ thuật, tinh tế đã phát hiện ra cô bé thích mình haiz
ThíchThích
Ơ hay anh chú, vừa bải phải giữ khoảng cách mà giây sau đã mời người ta đi ăn 🙂
Mà đúng là anh chú kinh nghiệm đầy mình, liếc mắt đã nhìn ra tâm tư thiếu nữ nhà người ta rồi
ThíchĐã thích bởi 1 người
Rạch ròi kiểu gì thì sau này anh cũng phải cúi đầu trước con bé thôi kkkk
ThíchThích
eo ôi anh già =))))
ThíchThích
Thế này ổn, anh phải giữ khoảng cách mới được. ===) mình nghĩ câu này phải là : thế này không ổn,….
ThíchThích
à sót chữ, để mình sửa. Mình cám ơn
ThíchThích
Ừ thì giữ khoảng cách nhé
Mình thích văn phong của tác giả và cách edit của nhà quá ạ, câu từ rất nhẹ nhàng , cảm giác man mác , để ý ,trau chuốt đến từng chi tiết nhỏ luôn í
ThíchĐã thích bởi 1 người
Tài xế già kinh nghiệm, đỡ mắc công bé nhà mình rầu rĩ đâm đầu vào tường băng
ThíchThích
Sorry nha tại còm chờ duyệt á :))
ThíchĐã thích bởi 1 người
đúng là già rồi cái gì cũng biết ha, mình cũng thế, nhưng biết rồi vẫn cứ đâm đầu
ThíchThích
Tảng băng lạnh có lý trí đến đâu thì gặp đúng người cũng nguyện dấn thân vào hố lửa thui. Tô Đồng chính là cửa ải đó rồi hehhe
ThíchĐã thích bởi 1 người
Ông già hỏi lãng nhách thật 😓
ThíchThích
Khi gặp người mình thích là mọi hành động đều ko theo lý trí. Mới gặp nam9 chút xíu thôi mà chị nhà đã bị lộ rồi kkkk.
ThíchThích
Em bé xinh xắn ngoan ngoãn như này sao thầy Vu lại nỡ từ chối được chứ :3
ThíchThích