CẢNH BÁO: Chương dưới đây có tình tiết dành cho người trưởng thành
Trần Sơn Dã thiết nghĩ, một năm trước Nguyễn Mân là đóa hoa cô độc trên đỉnh núi, đắm mình dưới vầng trăng khuya khoắt, chậm rãi nở bung trong gió, xoè ra từng cánh từng cánh hoa như lửa, nhụy hoa tươm dịch độc ngọt ngấy.
Nhưng nâng đỡ đóa hoa mỹ miều ấy là cành giong gầy yếu không chống nổi gió núi, xung quanh không có thứ gì chở che nương tựa, lung lay chực đổ.
Một năm sau, hình như cô đã thay đổi, nhưng rồi hình như chẳng có gì đổi thay.
Anh nâng mông bế người đạp chân mình áp lên tường hôn ráo riết, đầu lưỡi lao vào xồng xộc, nếm vị độc ngọt ngấy trong miệng cô.
Nguyễn Mân chưa từng được ai bế lên vầy. Hoàng Minh Ngạn cao hơn cô nửa cái đầu không tài nào làm được động tác có độ khó cao nhường ấy, trong khi với Trần Sơn Dã, nó nhẹ nhàng và tự nhiên làm sao.
Sống lưng cong thành trăng rằm từ ban đầu đến dần dà sụp xuống bám riết lấy hông anh, thừa mỗi đầu ngón chân thỉnh thoảng cuộn lại.
Nhục dục trào ra từ vòi rồng sôi sục, nhiệt độ cơ thể tót lên cao vút mãi đến khi não bộ hụ còi báo động, một thứ gì đó đang chậm rãi tan trong không khí.
Trần Sơn Dã nào biết dịu dàng là gì. Lần nào cũng giày xéo môi cô tơi bời, đầu lưỡi bị liếm mút đánh vòng đến tê tái, nước miếng giàn giụa.
Nguyễn Mân bị hôn tới nỗi lạc mất phương hướng. Trong cơn tình mê ý loạn, cô rời khỏi vách tường, đung đưa hai phát giữa không trung rồi mất trọng tâm rơi ùm xuống, thảng như lọt vào vực sâu vô tận của dục vọng.
Song, có bàn tay dày rộng đệm lưng, cho phép cô thong thả rơi vào bể êm ái sánh mịn.
Tụt xuống dây đai dài đen, lớp ren sẫm màu sượt qua đầu vú, cặp vú trắng múp sóng sánh khi nảy ra ngoài.
Nhìn tấm thân nõn nà nhũ phấn trắng, khóe mắt Trần Sơn Dã xẹt rea tia lửa. Anh khom người gặm cằm, cổ, xương quai xanh, sau cùng dừng trên bầu ngực và núm vú.
Kẽ giữa ngón cái và ngón trỏ nâng mép dưới bầu vú đầy, lưỡi đánh vòng quanh quầng vú đỏ au, liếm cho sáng loáng rồi ngậm lấy núm vú đã se đứng vào mút mát.
Đầu ngón tay và lòng bàn tay chai sần rê mạnh đầu vú bên kia, véo nghịch không để nó thấy thiếu thốn. Mái đầu ngắn cũn đọng hơi nước khiến Nguyễn Mân ngứa ngáy dã man, cô cà hai gót chân vào ga giường trong bất lực, kích ra từng vòng gợn sóng lên tấm ga màu trắng đục.
Nguyễn Mân lâm vào trạng thái hưng phấn dị thường.
Thú thực, từ trước tới nay bộ ngực chưa bao giờ là vùng nhạy cảm của cô. Chỉ khi cọ xát đầu vú qua lớp áo cô mới thỉnh thoảng cảm nhận được khoái cảm.
Song hiện tại, khi nó nằm trong tay và miệng Trần Sơn Dã, cô lại không sao ngăn được cơn rùng mình. Tiếng người đàn ông bú mút được khuếch đại và vang vọng trong căn phòng chật hẹp, tạo ra cơn lốc trong tâm trí cô.
Ngay cả con sóng dưới đáy khơi cũng nhộn nhạo, im ắng thúc nước trào ra khỏi khe hoa.
Trần Sơn Dã vừa nút vú vừa ngước mắt nhìn cô.
Cô nửa chìm vào gối, tóc mai đẫm mồ hôi dán lên gò má, răng cửa nho nhỏ trắng tinh lấp ló giữa làn môi thắm mọng, tiếng rên rỉ se sẽ bật ra khỏi miệng. Nơi ấy còn sót lại nước dãi sau nụ hôn sâu ban nãy.
Lớp sa tanh đen trượt khỏi đường cong cặp đùi, ngón tay dò vào váy để ngắt hương.
Thời khắc khi da kề da, Trần Sơn Dã sững người. Hòng xác nhận điều gì đó, ngón tay khều nhẹ vào vùng ẩm mềm không được che đậy bởi bất cứ thứ gì.
“…Đúng là gan gớm.”
Thì thào bằng giọng khàn khàn, anh nhổm dậy cắn mút môi cô, di ngón tay qua lại vào chất dịch nóng ẩm nơi mép hoa, nhấn nhá vào cửa mình he hé đang chảy nước nhờn.
Cái khăn quấn hông tụt khỏi từ bao giờ, cây hàng sưng phồng dựng đứng, chực chờ ra trận.
Song chưa được. Lần nọ bị cô gái say xỉn quấn riết khiến anh loay hoay mãi, hấp tấp xé bao dấn vào làm cô đau ứa nước mắt, còn bản thân thì khó chịu.
Trần Sơn Dã luồn một ngón tay vào trước. Thịt mềm ráo riết quấn lên, anh đưa đẩy khuấy nước, cả ngón giữa chóng thấm ẩm.
Anh thử thêm ngón nữa. Người nằm dưới nhạy cảm tức thì ưỡn lên một đường cong mềm mại, những tiếng ưm lụn vụn hệt đường cát cũng dính dấp và quánh đặc như giọt mật rỉ trên thân cây.
Ngón tay thọc trong cơ thể không cố tình đi tìm điểm mẫn cảm, nhưng hễ đốt ngón tay gồ xương tiến vào hay lùi ra đều cạ trúng vào những chỗ thịt mềm.
Vung ẩu đánh bại phịch thủ.
(*) 乱拳打死老司机 nhại theo câu 乱拳打死老师傅 – vung ẩu đánh bại cao thủ/ bậc thầy, ý nói người ra chiêu bừa bãi không theo phép tắc khiến ngay cả bậc cao thủ cũng không biết đỡ như thế nào.
Nguyễn Mân ghì lấy thớ cơ lưng dày chắc của Trần Sơn Dã, rủ rỉ từng tiếng rên dâm bên tai anh.
Nơi đây sát phố, cô rén nên chỉ có nước khống chế âm lượng.
“Thêm ngón nữa được không?” Trần Sơn Dã ngẩng đầu hỏi cô. Mồ hôi túa ra trên trán óng ánh dưới ánh đèn vàng, lồng ngực phập phồng như đất rung núi chuyển.
Nguyễn Mân nhếch mắt ngó cây hàng khủng giữa háng anh, chỉ nhìn thôi cổ họng đã muốn tắc thở. Cô lấy tay đo ướm, bàn tay bọc lấy nó xoa nhẹ, cảm nhận nó nảy lên trong lòng bàn tay.
Hệt như nhịp đập nơi ngực trái.
Mắt Trần Sơn Dã tối đi, hẩy hông đưa đẩy trong bàn tay non mịn, không nhịn được cơn hổn hển, anh hỏi lại: “Nguyễn Mân, thêm một ngón nữa được không?”
“Ưm, được…” Hai ngón tay vẫn sục sạo trong động hẹp. Cô ưỡn eo, khép hờ mí mắt, từng li từng tí an ủi con quái thú đang nổi cơn thịnh nộ, bọc chỏm đầu đang rỉ dịch nhờn rồi đánh vòng trong lòng bàn tay.
Trần Sơn Dã sao chịu thấu kiểu bỡn cợt và khiêu khích này, anh ra sức hích eo va tới tấp vào bàn tay cô.
“Ưmmm ——” Nguyễn Mân nức nở. Mùi xạ hương phát tán giữa các kẽ tay, dịch thể nhớp nháp chảy đầy trong đường vân tay.
(*) Một số người mô tả mùi tinh dịch như mùi xạ hương, mặn và hơi tanh
Thịt sò mềm mụp nuốt siết hai ngón tay, hành lang trào ra luồng nước ẩm. Trần Sơn Dã thuận đà nhét thêm ngón nữa, “miệng mèo” triệt để đầy ứ, thò vào rút ra vài phát là mất luôn tiếng òm ọp, ngay cả tiếng nước cũng bị chặn trong cửa thành.
Tay Nguyễn Mân xóc tới nóng rực, bôi ngược dịch trơn lên thân gậy.
Tiếng cô rên dần lẫn thêm tiếng nức nở. Người đàn ông thở hồng hộc bên tai, hơi nóng phả vào tai và sườn cổ, ngứa đến mức chỉ thiết trốn đi nhưng Trần Sơn Dã đã cắn vào, ngậm mút phần thịt cổ khiến cô rùng mình toàn thân.
Thọc rút, moi móc, tiếng nước, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ gợi tình, tất cả quyện vào nhau. Gió cuộn lên khiến cơn lốc xoáy ngoài khơi càng ngày càng lớn.
Một dòng xoáy đen không đáy.
Ôiii mù mắt pé 2 anh chị ơi =))))))) Tưởng chú Vu đã ố zề lắm ròi qua tới anh Dã lại là một đỉnh cao mới lun =)) Người nào tên nấy z chòyyy
ThíchThích
hay cho câu “người nào tên nấy” =))) skill anh Dã x10 chú Vu đó bé ơi :v
ThíchĐã thích bởi 1 người
Ối thế thì rất đáng để mong đợi nồi thịt hầm ngon từ thịt ngọt từ xương sắp tới khà khà =)))))
ThíchThích
Anh vậy hỏi sao chị không nhớ hoài được
Mới tập 9 mà thịt quá thịt rồi…chớt chớt
ThíchThích
Anh number 1 nha, thảo nào chị nhớ mãi ko quên
ThíchThích
Thịt tới sớm quá còn chưa lên dây cót luônnn :))
ThíchThích