[HĐ] Làn Điệu Hão Huyền – Giảo Chi Lục

Tên gốc: 荒腔

Tác giả: 咬枝绿 Giảo Chi Lục

Raw: Tấn Giang

Biên tập: blueDaisy

Tổng chương: 70 + 8 Ngoại truyện

Ý chính: Một mực giữ vững lòng nhiệt huyết với tình yêu

Lần đầu tiên Thẩm Phất Tranh gặp Chung Di là ở rạp hát kịch Quảng Đông. Vở diễn chưa bắt đầu nhưng dưới đài đã tất bật lao xao. Nhiếp ảnh gia điều chỉnh nhiều góc độ và yêu cầu Chung Di nhìn về hướng bên này.

Bóng hoa đan chồng trên nền áo hồng tay xanh.

Em đưa mắt nhìn sang đây.

Kế bên có ai đó nói rằng: “Đây là con gái của chủ chúng tôi, hôm nay cô ấy chụp hình cho tạp chí.”

Vào ngày Thẩm Phất Tranh rời đi, thành phố Châu đổ cơn mưa.

Hòng không để anh chóng quên, cô bèn bịa một câu bâng quơ: “Biển số xe này của anh là ngày sinh nhật của tôi đấy.”

Cách màng mưa bụi mênh mang, anh đáp: “Thế à, vậy thì cô Chung và tôi có duyên rồi.”

Gặp lại nhau tại Thủ Đô. Ngày ấy cô đang thử giày trong một cửa hàng, trông thấy anh đang đi bên ai, cô bỏ lại ngay đôi giày đắt đỏ cấn chân mình.

Vài ngày sau, đôi giày ấy được đưa đến ký túc xá.

Chung Di xách theo giày đến tìm anh.

Anh hỏi cô sao hôm đó gặp nhau mà không chào hỏi gì.

“Anh Thẩm đã có người đẹp bầu bạn, sao tôi quấy rầy cho được.”

Thẩm Phất Tranh châm một điếu thuốc, nhìn cô chằm chằm, nét cười hiện lên khóe môi: “Không, người đẹp đang cáu kia kìa.”

Về sau, biển số chiếc xe mà anh lái đúng thật là ngày sinh nhật của cô.

Kém nhau 8 tuổi (rưỡi)/ HE

Bổ sung thêm cho phần giới thiệu: Rạp hát là tài sản của gia đình nữ chính. Nữ chính không đóng tuồng, không tiến vào giới giải trí. Tác phẩm không đề cập đến việc dùng người đẹp cổ điển để quảng bá văn hóa truyền thống.

[Giải thích thêm cho tựa đề dựa vào lời của tác giả ở chương 53:

Tên gốc của truyện là 荒腔 với 荒 với nghĩa hão huyền, hoang đường còn 腔 với nghĩa điệu hát. Khi được hỏi tại sao lại đặt tên như thế thì tác giả bảo ngoài yếu tố liên quan đến kịch nghệ thì câu chuyện này còn có phần trái với lệ thường. Kiểu truyện này không có những màn ngược quằn quại, truyện ngọt ngào phải có dáng vẻ của truyện ngọt. Nếu để cho tôi tổng kết thì Làn Điệu Hão Huyền có nghĩa là – Một chút hoang đường, mười phần lãng mạn.]

@blueDaisy: Đọc dần về cuối rồi các bạn sẽ thấy kiểu lãng mạn trong truyện này lý tưởng tới độ không có thật. Cũng như nam chính vậy, anh ta hoàn hảo nhưng là nhân vật 2D ;;^;;