Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 23

Từ nay về sau, cậu có tôi kề bên rồi Diệp Thải Quỳ không phải người bốc đồng. Khi trẻ dại cô đã thấu rõ cuộc sống của mình khác với hầu hết mọi người. Bởi vì từ sớm mất đi cha mẹ, cô như lục bình trôi giữa dòng đời, không nơi nương tựa, mọi việc chỉ có thể dựaĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 23”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 22

Dùng cơm xong, chúng ta đi lãnh chứng nhé? Nhìn thời gian đã hai giờ sáng. Diệp Thải Quỳ mãi chưa ngủ được, cô tựa giường đọc sách, song một chữ cũng xem không vào. Nếu Diệp Thải Quỳ không cảm nhận được Hứa Dịch Dương có ý với mình thì chắc chắn là nói điêu, trời sinh phụ nữ đã có trực giácĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 22”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 21

Tên sói con này, sao tự dưng tấn công bất ngờ thế? Mười lăm năm trước bầu trời đêm không trăng. Bầu trời nơi thành phố công nghiệp nhỏ này luôn luôn xám xịt, thỉnh thoảng gió lên mới thấy được vài ánh sao mờ. Diệp Thải Quỳ mười lăm tuổi vẫn như thường lệ, thu thập rác thải nhà bếp, một mình ngồiĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 21”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 20

Hay là tối nay cậu nghỉ tại nhà tôi một đêm đi? Hứa Dịch Dương nghẹn nửa ngày, song cuối cùng cũng nuốt ngược mọi điều muốn nói. Không được, còn chưa nói được, nhịn xuống đi, nói ra không chừng Thải Thải sẽ chạy đó. Trông dáng vẻ kia Diệp Thải Quỳ cũng thấy vất vả dùm, túm lại bí mật oán sâu hận lớn cỡ nào màĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 20”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 19

Trái tim anh có nỗi khát khao cháy bỏng dành cho cô Em Lưu tủi thân muốn chết, miễn cưỡng đưa quần áo cho Diệp Thải Quỳ, khóc không ra nước mắt. Diệp Thải Quỳ làm bộ như không, cô tự nhận mình lòng dạ sắt đá, trước giờ không hiểu sao người khác dễ thương tâm khổ sở thế, một ngày hẹn hò còn chưa có, mới chỉ tìnhĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 19”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 18

Được ôm bởi cơ thể này, hẳn là rất an toàn… Hệ thống sưởi trong bệnh viện bật hết công suất, không khí khô nóng, làm khoang miệng khát khô. Đầu óc Diệp Thải Quỳ chuếnh choáng, không biết có phải do không khí thiếu thông thoáng, đại não thiếu oxy, khiến cô khó có thể bình tĩnh suy nghĩ. Hứa Dịch Dương nắm chặtĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 18”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 17

Cậu hiện tại đang quyến rũ tôi đấy, biết không hả? Thời tiết gần đây rét lạnh, nhiều người mắc bệnh, vì thế lúc Diệp Thải Quỳ đuổi tới bệnh viện trời đã rạng sáng, phòng cấp cứu vẫn chật ních người. Diệp Thải Quỳ nhìn một vòng, tuy cô mù mặt nhẹ, không thể nhớ rõ lính dưới trướng Hứa Dịch Dương trông thế nào,Đọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 17”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 16

Phát hiện anh ta luôn một lòng yêu em, nên em hối hận rồi ư? Khi ảnh được xuất ra, Diệp Thải Quỳ rất hài lòng, hỏi Hứa Dịch Dương: “Cậu thấy sao?” Hứa Dịch Dương nhận ảnh chụp. Bức ảnh đăng kí có nền màu đỏ trông rất hoan hỉ, anh và Diệp Thải Quỳ kề sát nhau, bả vai haiĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 16”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 15

Sói con biến thành sói xám lớn hư hỏng Diệp Thải Quỳ dở khóc dở cười, chú chó săn nhỏ còn rất nhạy bén đấy, không hổ là đặc cảnh, năng lực điều tra mạnh thế mà…… “Có vấn đề gì không?” Diệp Thải Quỳ hỏi. Hứa Dịch Dương buồn phiền, nhưng nghĩ bản thân làm gì có lập trường đi hỏi quá khứĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 15”

Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 14

Dù suy xét mặt nào đi nữa, Diệp Thải Quỳ trước mặt y nhất định phải có Diệp Thải Quỳ đã ưu tú từ bé, sau khi tốt nghiệp cô gia nhập vào một công ty chứng khoán lớn với vai trò chuyên viên phân tích. Nhờ nghiệp vụ mạnh tầm nhìn xa, Diệp Thải Quỳ nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong ngành, trở thànhĐọc tiếp “Mặt Trời Nhỏ 🌞|| 14”